Khuyến cáo phòng chống HIV/AIDS
14/04/2015 Lượt xem: 340 In bài viếtViệt Nam đang đối mặt với thách thức làm thế nào để duy trì bền vững các thành quả phòng, chống HIV/AIDS khi sự viện trợ của các tổ chức quốc tế đang cắt giảm nhanh, trong khi nguồn lực đầu tư trong nước còn hạn chế. Hiện HIV chuyển dịch xu hướng ngày càng phức tạp hơn do vậy công tác phòng, chống HIV/AIDS ngày càng trở nên khó khăn hơn. Kỳ thị và phân biệt đối xử liên quan đến HIV/AIDS tiếp tục là rào cản lớn trong việc tiếp cận các dịch vụ. Độ bao phủ của chương trình cũng còn hạn chế… Đó là những thách thức Nhóm Tư vấn IPU về HIV/AIDS và sức khỏe bà mẹ, trẻ em và trẻ sơ sinh đưa ra tại Đại hội đồng Liên minh nghị viện thế giới lần thứ 132 vừa diễn ra tại Hà Nội.
Trong Chiến lược quốc gia phòng, chống HIV/AIDS đến
năm 2020 và tầm nhìn 2030, Chính phủ Việt Nam cũng đã đề các mục tiêu để đạt
được các cam kết trong Tuyên bố chính trị của Liên hợp quốc năm 2011 về
HIV/AIDS. Đồng thời cam kết những mục tiêu mới để mở rộng điều trị HIV. Việt Nam
trở thành nước đầu tiên ở Châu Á hưởng ứng mục tiêu 90-90-90 (nghĩa là 90% người
nhiễm HIV biết tình trạng HIV của mình, 90% người biết mình bị nhiễm HIV được
điều trị ARV lâu dài và 90% người được điều trị ARV kiểm soát được tải lượng HIV
dưới ngưỡng phát hiện). Tiến tới kết thúc dịch AIDS vào năm 2030.
Nguồn lực cho chương trình phòng, chống HIV/AIDS trong thời gian qua chủ yếu dựa
vào các nhà tài trợ quốc tế, chiếm đến 70-80% nguồn kinh phí cho chương trình
phòng, chống HIV/AIDS. Vì vậy, nhóm khuyến cáo rằng: Việt Nam cần nâng cao nhận
thức một cách mạnh mẽ cho các đại biểu Quốc hội và những người hoạch định chính
sách về những thách thức về nguồn lực và sự cần thiết phải đảm bảo nguồn lực cho
chương trình phòng, chống HIV/AIDS. Cần phải có cam kết chính trị và hành động
mạnh mẽ hơn bao giờ hết để đảm bảo có đủ nguồn lực duy trì các thành quả trong
thời gian qua cũng như mục tiêu tiến tới kết thúc dịch AIDS vào năm 2030 mà Việt
Nam đã cam kết.
Nhóm Tư vấn cũng khuyến cáo Quốc hội Việt Nam cần hỗ trợ các cam kết của Chính
phủ với các nhà tài trợ nước ngoài, vận động và có một lộ trình hết sức rõ ràng
cho việc giảm phụ thuộc vào hỗ trợ tài chính và kỹ thuật từ nước ngoài, đảm bảo
an toàn cho quá trình chuyển giao. Lộ trình cũng cần xác định rõ cần phải đầu tư
bao nhiêu tiền cho chương trình phòng, chống HIV/AIDS trong những năm tới và các
nguồn lực này đến từ đâu? Đóng góp bao nhiêu? Một số chính sách và luật pháp
chậm được triển khai do nhận thức không đầy đủ hoặc thiếu hướng dẫn triển khai.
Quốc hội cần quan tâm hơn nữa trong việc truyền thông và giám sát về những vấn
đề này.
Ngoài ra, cần tiếp tục đào tạo lại và cần tập trung vào làm thế nào để nhân viên
y tế thôn bản và giáo dục viên đồng đẳng có thể giúp làm giảm kỳ thị và phân
biệt đối xử trong gia đình và cộng đồng. Chú ý tới phụ nữ và trẻ em gái là những
đối tượng đang bị ảnh hưởng nặng nề bởi HIV/AIDS. Nhóm tư vấn cũng khuyến cáo
rằng, Quốc hội Việt Nam cần tiếp tục tạo môi trường thuận lợi hơn nữa chương
chương trình Methadone trong tương lai tại các phòng khám, các trung tâm lưu
động và có thể kết hợp với các điểm điều trị 2.0 để tạo điều kiện thuận lợi nhất
cho người sử dụng. Quốc hội cũng cần thiết loại bỏ tất cả các rào cản pháp lý
cho việc triển khai chương trình can thiệp giảm tác hại, vận động chính sách bao
gồm cả chương trình Methadone trong hệ thống chăm sóc sức khỏe quốc gia.
Trần Ngọc Kha
Nguồn daidoanket.vn
[TT: TBC]