Từ giang hồ thành người hùng của buôn làng
07/05/2015 Lượt xem: 355 In bài viết"Nếu không bỏ cờ bạc, bỏ ma túy, tôi sẽ đưa các con về quê, anh đừng bao giờ nhìn lại mặt tôi…”, đó là những lời như rút từ đáy sâu gan ruột của người vợ dành cho gã cách 20 năm. Nhưng vì quá ham mê cờ bạc, gã vẫn quyết định rời bỏ vợ con lang bạc giang hồ. Gã chính là Nguyễn Đình Hội ở thôn 5 (xã Nam Yang, huyện Đăk Đoa, Gia Lai) khét tiếng một thời với cái biệt danh Hội "hùng” đâm thuê chém mướn nổi danh khắp Tây Nguyên và Sài Thành. Sau nhiều lần vào tù từ trại giam Chí Hòa (TP HCM) đến Châu Bình (Bến Tre) gã ngấm cảnh tù. Ngoài 40 tuổi, ra tù Hội đi học tại chức và quay về nơi chôn nhau cắt rốn, trở thành người hùng tìm hướng xóa nghèo cho buôn làng của mình.
Trùm giang hồ khét tiếng
Chúng tôi đến thăm khi anh đang đắm chìm trong bản nhạc về hạnh phúc gia đình. Thấy khách lạ, gã hóm hỉnh nói: "Bài hát hạnh phúc đơn sơ là nói về người vợ rời bỏ chồng con, nhưng thực chất tôi hát, lại dành cho người chồng, người bố đấy cô”. Làm sao có thể tin người chủ quán đó chính là anh Nguyễn Đình Hội, sau 10 năm hoàn lương trở về cảnh đời thường, cách đây 20 năm về trước cũng con người này đã khiến cho gia đình hạnh phúc tan vỡ, vợ con, bố mẹ từ mặt, dân làng, hàng xóm ruồng bỏ vì quá ham mê cờ bạc lâm vào hút chích, rồi tù tội…
Sau khi mời khách chén chè vườn, anh Hội trầm tư kể về cuộc đời của mình. Nghe câu chuyện về cuộc đời anh, cứ ngỡ như một cuốn phim nào đó. Nhưng hóa ra trong thực tế cũng lại có chuyện cổ tích đời thường vậy, một nghị lực, một ý chí phi thường vượt qua mặc cảm tìm lại niềm tin trong cuộc sống ở con người này.
Nguyễn Đình Hội (47 tuổi), sinh ra và lớn lên tại xã Nam Yang, huyện Đăk Đoa (Gia Lai), học hết cấp 3 ở nhà làm kinh tế rồi lập gia đình. Dù không được học nghề sửa chữa xe máy, nhưng bản tính thông minh hoạt bát nhanh nhẹ, nhìn một vài lần Hội đã có thể nhớ rõ từng chi tiết. Vì thế, những năm thập niên 80, Nam Yang là xã kinh tế mới, còn nhiều khó khăn của huyện Mang Yang, nhưng bằng nghề sửa xe máy, Hội đã tạo dựng nên cơ ngơi khá là vững chắc, ai nhìn vào cũng tấm tắc khen. "Tôi may mắn là trời phú cho rất nhiều tài nhưng cũng không ít cái tật nên chẳng mấy chốc lại tay trắng”- Hội nói. Lúc nhỏ, Hội có từng mơ ước thành người hành hiệp trượng nghĩa, con người oai phong lẫm liệt giống như nhân vật cuối đời nhà Thanh (Trung Quốc) Mã Vĩnh Trinh.
Nhưng theo như anh cho biết, bởi cái tính phóng túng quá, lại có máu đỏ đen, sau vài lần đánh bạc thua nặng cả cơ nghiệp trong chốc lát đổ xuống sông. Sau lần " cuồng phong” này, biết mình ở lại quê ngày nào thì ngày đó lại bị bạn bè rủ rê, lôi kéo vào cờ bạc. Nghĩ vậy, Hội vay vượn anh em ít vốn, quyết định đưa vợ và các con sang các tỉnh khác ở khu vực Tây Nguyên sinh sống, Hội chia sẻ: năm đó là 1992, do đánh thua cờ bạc nên trắng tay. Muốn chuộc lỗi lầm và đoạn tuyệt khỏi cờ bạc, tôi đưa vợ con đến huyện Đức Cơ, Chư Sê sửa xe máy được một thời gian, nhưng khó khăn quá nên lại chuyển qua Buôn Ma Thuột, tỉnh Đăk Lăk hành nghề chạy xe ôm…”.
Nhưng chứng nào tật ấy, không những không bỏ được mà còn lún càng ngày càng sâu, thậm chí nghiện ngập heroin. Vào năm 1994, Hội phiêu bạt giang hồ, từ Bắc chí Nam không nơi nào là không có anh, miễn chỗ đó kiếm được tiền để chơi ma túy, cờ bạc.
Nói đến đây, bỗng giọng trầm xuống, nhìn về vợ - chị Trần Thị Hiệp, Hội chia sẻ: "Tôi vẫn còn nhớ từng câu từng chữ vợ tôi khuyên can "Nếu không bỏ cờ bạc, bỏ ma túy, tôi sẽ đưa các con về quê, anh đừng bao giờ nhìn lại mặt tôi, bố mẹ người thân, làng xóm láng giềng…”. Nhưng cái máu chơi cờ bạc, nghiệm ma túy nổi lên, không chịu được, tôi đã rời bỏ gia đình vợ con đi biệt xứ”.
Mỗi lúc một nặng, từ 1 lần/ngày đến 3-4 lần/ngày, để có tiền hút chích ma túy, Hội bất chấp, không trừ công việc gì. Đến năm 1998, Hội gia nhập vào tổ chức tín dụng "đen” ở quận Tân Bình, TP Hồ Chí Minh với biệt danh là Hội "hùng”. Hoạt động của tổ chức này là bảo kê, đòi nợ thuê cho các nhà hàng, khách sạn, vũ trường…
Sau nhiều lần bị sờ gáy, vào tháng 9/1999, trong một lần Hội "khùng” dẫn 6 đệ tử đi siết nợ 30 triệu đồng, bị công an TP. Hồ Chí Minh mai phục và bắt tại với tội cướp tài sản công dân và tuyên phạt mức án 5 năm tù ở trại giam Chí Hòa (TP HCM), sau đó chuyển đến trại Châu Bình (Bến Tre). Ra tù, gã tiếp tục lại dính tội trộm cắp.
Gạt bỏ mặc cảm làm người lương thiện
Thời gian đầu ngồi tù, Hội gần như tuyệt vọng, không còn thiết sống. Nhưng rồi người bố đẻ vào thăm và đặc biệt khi nhận bức thư của con, Hội đã tìm lại được niềm tin, lẽ sống có thêm động lực, cố gắng phấn đấu cải tạo tốt hơn. Đôi mắt ươn ướt, đỏ hoe của anh đã gợi lên bao xúc cảm. Hội nói: "Những giây phút ngắn ngủi mà được gặp người cha già động viên và những dòng chữ còn đang nguệch ngoạc, ngắn ngủi của đứa con bé bỏng, tôi đã tìm lại lẽ sống cho chính mình”. Những dòng chữ mà tôi ghi lại được từ bức thư của con gái đầu đang học lớp 3 viết cho người cha tù tội : "Do giận, mẹ không vào thăm bố, nhưng mẹ nhớ bố nhiều lắm đấy. Chúng con và mẹ chờ ngày bố trở về”.
Điều này đã giúp cho Hội trong thời gian ở tù nhận ra lầm lỗi lạc bước trước đây. Trong 7 năm tiêm chích ma túy, Hội nghĩ mình bị HIV. Nhưng đối với anh, vẫn chưa là muộn dù còn sống một ngày tinh thần vẫn lạc quan với quyết tâm làm lại cuộc đời. Hội từng nói người quản giáo ở trại giam Châu Bình (Bến Tre): "Không biết tôi có mang căn bệnh thế kỷ không, nhưng dù sao vẫn mong gặp lại các anh nhưng ở vị trí khác và môi trường khác”. Hội đã vạch ra cho mình con đường sau khi ra tù, nếu bị nhiễm HIV sẽ tham gia một tổ chức xã hội cộng đồng dành cho người HIV làm những việc có ích cho xã hội. Còn nếu không sao Hội về quê chuộc lại lỗi lầm với bố mẹ, vợ con, làng xóm, bạn bè . Sau ngày ra tù xét nghiệm HIV âm tính, Hội vui mừng bắt xe thẳng tiến trở về quê. Có lẽ ông trời đã thấu hiểu được lỗi lòng, người cha người mẹ, người vợ, các con thơ đang từng ngày mòn mỏi chờ mong và lòng sám hối, sự quyết tâm làm lại cuộc đời của anh.
Về quê làm lại cuộc đời, đúng là điều không phải dễ dàng gì đối với Hội, những ánh mắt kỳ thị của dân làng, vợ thì do giận, anh phải về ở với bố mẹ. Không vì thế anh đâm chán nản, ngược lại anh càng quyết tâm làm làm lại cuộc đời. Ngày anh cặm cụi làm thuê, cuốc mướn, đêm về anh lại đến thăm vợ con. Rồi sau đó anh đi dăng ký học thêm một khóa về kỹ thuật trồng trọt để tự làm giàu cho mình và đi vận động những người dân trong xóm làm theo. Hội bùi ngùi kể: "Tôi biết vợ tôi còn thương tôi nhiều lắm, nhưng do giận nên không nói với tôi lời nào. Nhưng nhờ vào các con làm ông tơ, bà nguyệt se duyên lại cho vợ chồng tôi. Còn với dân làng thì tôi sẽ giúp họ thoát nghèo bằng những gì tôi học được”.
Sau khi gia đình được hàn gắn, ban đầu vợ chồng đi làm thuê, mỗi ngày 50 nghìn đồng/ ngày, dùng để trang trải chi phí sinh hoạt trong gia đình và nuôi các con ăn học. Sau đó, anh triển khai mô hình kinh tế mới VAC, chẳng mấy chốc vươn lên khá giả. Thấy Hội làm ăn mô hình mới được, nhiều người dân đã làm theo để cùng thoát nghèo. Sau mấy năm miệt mài, từ kẻ tù tội với hai bàn tay trắng, Hội "khùng” năm xưa nay đã trở thành tỷ phú nơi phố núi. Hội đã tạo dựng được 2 ha cà phê, gần 500 trụ tiêu và mô hình trang trại chăn nuôi kết hợp với làm vườn cây ăn quả, rau xanh... cho sinh lợi mỗi năm gần 300 triệu đồng.
Trở thành người hùng của dân làng
Sau một thời gian vất vả, tu trí làm ăn tạo dựng cho một cơ ngơi cả vài tỷ đồng mà ai nhìn vào cũng phải khâm phục. Nhưng anh không quên mình có ngày hôm nay là ngoài sự cố gắng của bản thân, bạn bè anh còn hàng xóm, bà con trông thôn trong xã giúp đỡ. Cho nên khi nhiều năm nay chứng kiến người dân trong xã hay các xã khác phải chạy xe mấy chục cây số ra thị trấn huyện mua các vật tư nông nghiệp. Với số vốn đã có, vào 2011, anh đã đầu tư hàng trăm triệu mở dịch vụ nông nghiệp phục vụ cho nhân dân trong và ngoài xã mà không lấy công.
Đặc biệt anh chính là người khởi xướng nên công trình điện lớn nhất tỉnh Gia Lai. Theo như Hội cho biết, ở khu vực núi chùa phía Nam xã Nam Yang có trên 300 hộ với gần 500 ha đất canh tác hồ tiêu, cà phê… nguồn nước thì xa, mỗi lần tưới tiêu cho hoa màu là người dân lại hì hục bơm. Chi phí xăng giầu giá quá đắt đỏ, mỗi lần tưới có hộ phải mất gần 5 triệu đồng/lần, Hội nghĩ nếu như thay bằng điện thì người dân sẽ giảm đi công đoạn mệt nhọc, chi phí lại rẻ. Nghĩ là làm, chẳng tính thiệt hơn, anh đi thế chấp toàn bộ gia sản và cùng với 3 hộ dân trong xã đầu tư vốn xây dựng công trình điện đường dây 22 KV và 3 trạm biến áp 400 KVA với tổng số vốn lên tới gần 5 tỷ đồng.
Vào cuối năm 2012, do sức yếu và phải trả tiền thế chấp ngân hàng, anh san nhượng toàn hộ diện tích đất rẫy tập trung vào cung cấp đủ nguồn cấy trồng nông nghiệp cho dân trong xã và các vùng lân cận. Số tiền bỏ ra tuy rất lớn nhưng có giúp cho ai đó là Hội thấy vui và hạnh phúc, anh hồ hởi nói: tôi bây giờ lại trở thành người nghèo rồi, nhưng nghèo trong cái giầu”. Ngoài ra cứ vào ngày 30 tết hằng năm, anh tổ chức giao lưu văn nghệ, tổ chức quyên góp cho người nghèo ngay tại nhà mình, chính điều này đã giúp không ít hoàn cảnh khó khăn, ổn định cuộc sống, trẻ em có sách vở đến trường, người nghèo có nhà ở, người thất nghiệp có công ăn việc làm…
"Sau một thời gian tích cực làm ăn hiểu biết, nhất kinh tế vườn, Hội còn được vận động tham gia công tác chính quyền ở thôn”, ông Huỳnh Xuân Long - Trưởng thôn 5, xã Nam Yang cho biết.
Hà Đạo - Yên Giang
Nguồn daidoanket.vn
[TT: TBC]